TẠI SAO PHẢI CỐ GẮNG?

LÚC MÌNH MỚI BẮT ĐẦU: TẠI SAO PHẢI CỐ GẮNG!

KHI MÌNH CÓ KẾT QUẢ: BẠN MAY MẮN THẾ!

Đây là điều mình nhận ra, bất cứ khi nào mình học hoặc làm 1 cái gì đó.

Khi mình mới bắt đầu tìm hiểu về nuôi dạy con, đọc các cuốn sách, tham gia các khóa học… xung quanh mình ai cũng hỏi: Sao phải cố gắng thế? Trời sinh voi, trời sinh cỏ, cứ nuôi con như cách mình được nuôi ấy, vẫn lớn, vẫn khỏe, vẫn như bây giờ, có sao đâu?

Mình không nói gì, chỉ lẳng lặng học và làm.

Đến khi quá trình đồng hành cùng con có những kết quả đầu tiên, họ lại nói: Hằng may mắn thật đấy, có được đứa con ngoan, tự giác, thông minh… chứ phải con mình thì…

Mình vẫn im lặng, không nói gì.

Cả hành trình nỗ lực khám phá tìm hiểu cách nuôi dạy con, thử và sai, rất nhiều lần mình cũng đã chia sẻ để họ bớt phải đi qua đoạn sai của mình, nhưng có mấy ai muốn thấy những đoạn đường đó?

Khi mình bắt đầu học tiếng Anh lại từ đầu (2017), học lại từ cách phát âm từng âm một, nhiều người hỏi mình: Sao phải cố gắng thế? Công việc có cần dùng TA không mà học? Có công việc ổn định rồi, cần gì phải học nữa, học cũng có dùng đâu?

Mình không nói gì, chỉ lẳng lặng làm và học.

Đến khi mình có những kết quả đầu tiên, tự tin nói hơn, tham gia nghe trực tiếp các bài giảng của thầy mình và còn dịch note lại được, sử dụng tiếng Anh để tiếp cận những tài liệu mới nhất trong mọi thứ mình tìm kiếm, cả business lẫn công nghê, khi đó, họ lại nói: Hằng may mắn thế, Hằng thông minh sẵn, Hằng có sẵn nền tảng, Hằng giỏi sẵn….

Mình vẫn im lặng không nói gì.

Hành trình học tiếng Anh từ con số âm của mình (phát âm sai tè le tùm lum), mình đã từng chia sẻ trên blog, và chắc hẳn chỉ có ai đi cùng mình đoạn đường 2017 ấy, mới thấy rõ hành trình mình đi như thế nào.

Khi mình bắt đầu đọc sách, tóm tắt chia sẻ sách, học tập trí tuệ cổ xưa, học cách làm slide, làm canva, làm video, start digital biz của mình…, ai cũng hỏi: Cố gắng thế làm gì? Công việc ổn định rồi, gia đình con cái đó rồi, học mấy cái đó để làm gì? Cứ đều đều đi làm, về nhà chăm con, rảnh thì lướt mạng, xem phim, đi chơi có phải hơn không? Tại sao phải khổ thế để làm gì?

Mình chọn im lặng, không nói gì.

Đến khi mình có kết quả, có thu nhập trong biz, có những chia sẻ được nhiều người đón nhận trên hành trình phát triển bản thân, có những cái thấy hiểu sâu sắc hơn bên trong chính mình để đối diện với những tình huống bất như ý hàng ngày với con, với chồng, với những người xung quanh…thì họ lại nói: Hằng may mắn thế, Hằng giỏi, có cái này cái kia nên Hằng mới làm được…

Mình vẫn im lặng, không nói gì (hay đúng hơn là không biết nên nói gì! J

Cả hành trình từ lúc bắt đầu, làm biz hay đọc sách, chia sẻ, mình đều nỗ lực, phấn đấu, mọi cái sai lầm mất thời gian của mình, mình cũng chia sẻ hết, không hề giấu giếm, chỉ có điều, có ai muốn nhìn hay không mà thôi!

Bây giờ, khi mình vẫn làm biz, vẫn học tập phát triển bản thân và chia sẻ những gì mình thấy giá trị trên hành trình đó, và vẫn có người hỏi mình: TẠI SAO PHẢI CỐ GẮNG?

Câu trả lời với mình giờ rất nhẹ nhàng!

Mình cố gắng để trở thành phiên bản tốt hơn của chính mình, cố gắng để biết mình thật sự đam mê trông nó như thế nào, cố gắng để biết mình đến Trái Đất để làm gì, để khai phá chính tiềm năng và giá trị bên trong con người mình, để là Hằng của 1 phiên bản tốt nhất mà nếu mình không cố gắng, không bao giờ mình biết mình có thể làm được.

Mình cố gắng không phải để CHỨNG MINH mình với người khác, mà mình cố gắng để CẢI THIỆN chính mình (IMPROVE, NOT PROVE), để trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình và để tự mình TIN VÀO CHÍNH MÌNH.

Tin rằng mọi thứ đều có thể, nếu mình tìm đúng cách để học hỏi.

Tin rằng, ai cũng xứng đáng, để trở thành con người họ muốn trở thành, nếu họ không ngừng nỗ lực update bản thân họ.

Cuộc đời, mình chỉ có thể sống 1 lần, vậy sao không chọn sống và làm những gì mình thấy có ý nghĩa, có giá trị trước khi mình không thể làm được nữa?

Hằng tin chắc hẳn không ai muốn mình khi trở thành 1 bà cụ 70, 80 tuổi, lại ngồi nuối tiếc rằng: Ước gì mình đã can đảm hơn, để sống cuộc sống theo những gì mình mong muốn, chứ không phải cuộc sống người khác mong đợi! Ước gì mình đã thử leo núi, thử 1 năm gap year, thử sống 1 lần mà không cần nhìn ánh mắt của người khác…!

MAY MẮN = SỰ CHUẨN BỊ + CƠ HỘI

Sự chuẩn bị chính nằm ở việc bạn liên tục học và hành, liên tục phát triển bản thân, liên tục cố gắng, tốt hơn 1% mỗi ngày.

Lúc đó, khi CƠ HỘI đến, thì bạn có thể tự tin nói với chính mình: MAY QUÁ! MAY là mình đã CHUẨN BỊ TỐT để có thể gặp CƠ HỘI này!

Đó chính là sự may mắn thật sự,bạn tự mang lại cho chính mình!

BE BETTER EVERYDAY, nha!

Be yourself, always,

Hang Le Thuy

Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *