Có bao giờ bạn tự nói với chính mình như vậy?
Còn mình, thì mình đã nói với bản thân câu này rất nhiều lần, và một trong những lần gần đây là ngày mùng 3 Tết.
Ngày mùng 3 Tết vừa rồi, 2 mẹ con mình có tham gia một số hoạt động trải nghiệm Tết cổ truyền và vô tình được mời phỏng vấn.
Ban đầu thì mình cũng rất ngại và muốn từ chối, nhưng vì bạn nhỏ nhà mình đã được phỏng vấn rồi nên cần phỏng vấn mẹ về việc đưa con đi trải nghiệm như thế này. Ok fine, thôi thì cứ có gì nói thế vậy.

Thực ra thì nói là phỏng vấn nhưng chỉ nói tầm 30 giây thôi. Rất nhanh và ngắn!
Nhưng ngay sau khi trả lời xong thì ngay lập tức mình nghĩ: Ôi mình vừa nói gì thế nhỉ? Chắc sau này nghe lại thấy nó ngu lắm đây. Rồi chắc chắn về xem lại là kiểu gì mình cũng nghĩ sao mà buồn cười thế, tóc tai thì lung tung, nói thì chẳng đâu vào đâu cả!
Một loạt câu hỏi tự vấn hiện lên trong đầu mình. Toàn là những suy nghĩ tiêu cực, về cách mình trông như thế nào, nói ra sao, nó đã ngu ngốc như thế nào?
Nghĩ xong, rồi mình chợt mỉm cười!
Đúng là có thể lúc xong rồi hoặc hôm sau xem lại, chắc chắn mình sẽ chê cười mình ở thời điểm vài phút trước đây, khi đang nói, rằng sao lại như thế này, sao lại như thế kia!
Nhưng..
Mình quên mất là, ở thời điểm mình đang làm điều đó, thì nó là điều tốt nhất mình có thể làm rồi.
Có thể ngay khi nói xong mình đã thấy mình nói không hay, không phải là những điều tốt nhất mình có thể nói. Nhưng ngay tại thời điểm đó, thì đó đã là những gì tốt nhất mình có thể làm rồi!
Từ câu chuyện phỏng vấn này, mình lại nghĩ ra rộng hơn!
Trong cuộc sống, cũng có rất nhiều lần mình có những lựa chọn không phải là điều tốt nhất, hoặc có những hành động mà có khi vừa làm xong, mình đã tự trách bản thân sao mà dốt thế, sao mà ngu thế, sao lại làm thế. Và liên tục ước nếu được làm lại, mình đã không làm hồ đồ vội vàng hấp tấp như thế!
Và nó cũng chẳng khác gì chuyện phỏng vấn trên, mình nói xong và tự nghĩ mình sao mà nói ngu sến súa thế, sao mà lúc đó mình lại thế được nhỉ…!
Mình đã quên, là tại thời điểm đó, đó là LỰA CHỌN TỐT NHẤT mà mình có thể làm. Kể cả sau đó 1, 2 phút, mình nhận ra đó là lựa chọn SAI, nhưng ngay tại thời điểm đó, nó là lựa chọn ĐÚNG với mình!
Nếu sau này, mình có thể học hỏi thêm gì từ lựa chọn đó, thì đó là những bài học quý giá.
Chứ không phải sau khi làm xong, chọn xong, lại ngồi ăn năn áy náy, ước gì mình chưa làm, ước gì mình chưa chọn thế, ước gì mình nói hay hơn…!
Những điều mình đã làm, đã chọn, đã nói… đều là những trải nghiệm của mình. Và mình học tập trưởng thành lên qua những trải nghiệm đó.
Một lựa chọn Đúng chưa chắc đã giúp mình học được nhiều bằng 1 lựa chọn SAI!
Mà chưa kể, việc Đúng và Sai cũng chỉ mang tính thời điểm. Với bản thân mình, vào khoảnh khắc đó, thì lựa chọn của mình đã là Đúng nhất với mình của thời điểm đó rồi.
Vậy nên, chỉ từ 1 câu chuyện phỏng vấn nhỏ thôi, đã giúp mình nhận ra rất nhiều thứ, về ranh giới giữa đúng và sai, về việc trải nghiệm của mình tại mỗi thời điểm, và về việc bao dung và đón nhận chính mình 1 cách nhẹ nhàng và dễ dàng hơn.
Chúng ta chắc chắn sẽ luôn học hỏi và trưởng thành mỗi ngày, nhưng trên hành trình đó, xin đừng chối bỏ con người của mình từng là, đã là, đừng chối bỏ mình của 1 vài phút trước thôi hay cả 1 vài năm trước đó chỉ bằng những khái niệm đúng và sai!
Hãy biết ơn mình của thời điểm đó, vì những gì mình làm, đã giúp mình trải nghiệm và trưởng thành, giúp mình trở thành con người của ngày hôm nay.
Mọi thứ sẽ luôn là ĐÚng người, đúng sự việc, đúng thời điểm, nhỉ!
Be yourself, always!
Hang Le Thuy
Em Hằng lúc nào cũng rất tuyệt nhé! Cám ơn em chia sẻ.
biết ơn c Minh đón nhận ạ <3