Đây là bài viết mình dự định viết từ lâu, nhưng cứ hay lần lữa bỏ qua. Nghĩ là thôi, sự thay đổi không có nhiều, cũng chẳng có gì to tát với người khác. Nhưng nó thật sự ý nghĩa với mình, nên mình vẫn muốn ghi lại, như một cách để chiêm nghiệm lại chặng đường đã qua!
Cột mốc thay đổi mình nhiều nhất trong suốt 5 năm trở lại đây là từ khi mình sinh con.

Trước khi có con, mình là một bạn trẻ như bao bạn trẻ khác bấy giờ, sống vô tư, cuộc sống chỉ xoay quanh đi học/đi làm, những cuộc café, ăn uống, những buổi tụ tập với bạn bè, hẹn hò với người yêu. Cuộc sống nhìn chung là khá suôn sẻ và…tẻ nhạt. Mình chưa một lần suy nghĩ hay thử muốn tìm hiểu về những điều thật sự có ý nghĩa trong cuộc đời.
Cuộc sống cứ trôi bình lặng, mọi chuyện đến với mình đều khá tốt đẹp, từ học hành, công việc đến gia đình. Mình kết hôn và sinh con.
Thời điểm sinh con mình thật sự không có nhiều cảm xúc như những cảnh tượng mình được thấy trên phim hay đọc trong các câu chuyện.
Nhưng đến giờ nhìn lại, mình xác nhận rằng khoảnh khắc mình sinh con, bản thân mình cũng được sinh ra một lần nữa, cùng với con.
Có một cái tôi khác trong mình được đánh thức dậy, thức tỉnh cùng với tiếng khóc của con.
Cái tôi đó khiến mình phải đọc sách, đọc, thực hành ngay và luôn để hiểu tiếng khóc của 1 đứa trẻ, để hiểu nhu cầu, mong muốn, cách dỗ dành con, cách tắm cho con, cách giữ sữa, trữ sữa, sau này là cách cho con ăn, cách chơi với con, chăm sóc khi con ốm… Có muôn vàn điều mình cần phải học từ khi trở thành mẹ. Mình ngụp lặn trong các diễn đàn, hội nhóm, đọc hết cuốn sách này đến cuốn sách khác như một đứa trẻ đói khát kiến thức. Và từ đây, mình đến với 1 thứ vô cùng giá trị mà mình đã lãng quên, 1 thứ mà đến tận bây giờ, mà chắc là đến tận cuối đời, vẫn là 1 người bạn gắn bó với mình hàng ngày. Đó là SÁCH.
SÁCH đã thay đổi cuộc đời của mình mãi mãi, theo cả nghĩa đen và nghĩa bóng.

Thật ra thì trước khi mình được sinh ra hay trước khi mình sinh con, sách vẫn ở đấy, vẫn luôn tồn tại. Nhưng trong cái nhu cầu, cái định hình được đóng khung trong đầu mình về sách chỉ là sách giáo khoa, sách của 16 năm đi học hoặc vài cuốn truyện ngôn tình say đắm. Và nó thường được kết thúc sau khi môn học, năm học hoặc thời kỳ đi học đó kết thúc. Nói tóm lại, sách trước đó với mình chỉ để phục vụ những bài thi kiểm tra hết môn, hết cấp.
Nhưng khi tiếp cận sách từ nhu cầu thật sự của bản thân để hiểu 1 đứa trẻ mình mới sinh ra, mình được tiếp cận sách theo những góc nhìn hoàn toàn khác. Sau khi hiểu được chút ít về nhịp điệu và cách ứng xử phù hợp với con, mình lấn dần sang những cuốn sách về phát triển bản thân, tạo lập thói quen, quản lý thời gian, tiền bạc, sách về các mối quan hệ, về thiền, chánh niệm…Mình đọc và thực hành, mỗi ngày 1 chút, và từ cái 1 chút đó tạo nên thay đổi rõ rệt của mình sau 3 năm mà nhiều người bạn của mình gặp lại cũng khá ngỡ ngàng.
Không phải điều gì quá to tát nhưng bản thân mình cũng nhận ra được sự thay đổi đó ở chính mình.
Mình cứ ngỡ như 24 năm trước mình đang sống trong 1 giấc mơ mê mải đi tìm những thứ bên ngoài, những thứ mà mình được chỉ dạy là hay là tốt: trường chuyên lớp chọn, học tốt là đủ, có 1 công việc tốt, lấy chồng có con, có nhà có xe rồi chồng tốt con ngoan, thế là đủ. Mình chưa 1 lần ngừng lại, tự hỏi bản thân: Điều gì thật sự có ý nghĩa với mình, điều gì làm mình hạnh phúc, không phải là những điều mình được nghe, được dạy, mà là những điều mà chính bên trong bản thân mình khao khát kìa.
Và trong 3 năm và nhất là 2 năm trở lại đây, khi được tỉnh giấc và đánh thức những giá trị bên trong, mình được nghe tiếng nói của bản thân nhiều hơn, bắt đầu nhận ra những thứ thật sự quan trọng với mình, mà đa phần là không đi theo số đông đang làm.
Mình thích lối sống tối giản, thuận tự nhiên, thích ở nhà, thích được vẽ, được viết, chia sẻ, được tư duy sáng tạo, được giao tiếp và chìm đắm với thiên nhiên, thích làm những thứ nhỏ nhỏ xinh xinh, thích chăm sóc sức khỏe và thật sự muốn tìm hiểu và thực hành ăn uống lành mạnh để biến căn bếp thành bác sĩ cho chính mình.
Những thứ này, nếu mình nói với chính mình cách đây 5 năm, chắc mình tự bị mình gạt đi đầu tiên. Ngớ ngẩn. Mất thời gian. Vô giá trị!!!
Nhưng đến hiện tại, khi bắt đầu đi sâu vào những giá trị tinh thần, tìm về những thứ cốt lõi thật sự quan trọng với bản thân, mình nhận ra: Bản thân mình không cần nhiều thứ để phải cố công làm lụng tiêu xài, mua sắm cật lực như thế. Không cần phải cố lao ra đường ngay khi giảm giá, cố mua hết tiện nghi này đến tiện nghi khác để rồi lại lao vào kiếm tiền như vậy. Mình không phủ nhận vật chất làm mình hạnh phúc hơn, nhưng thay vì đi đường vòng qua những thứ mình chưa có hoặc muốn có, mình chọn đi thẳng vào những giá trị tinh thần mình mong muốn, và thường nó đang hiện diện đầy đủ, NGAY LÚC NÀY và ở đây.
Việc nhận diện ra sự quan trọng của các giá trị TINH THẦN là 1 cuộc cách mạng thứ 3 với bản thân mình, trên hành trình 3 năm thay đổi này, bên cạnh việc sinh con và sách.
Mình bắt đầu chạm vào các giá trị tinh thần khi bắt đầu quan tâm đến cảm xúc, cảm xúc của con và cảm xúc của bản thân trước những hành động của con. Rồi dần dần như gỡ 1 mớ bong bong rối rắm, mình lần ra các đầu dây, các cuốn sách, các bài pháp thoại đưa mình chạm vào những thứ sâu bên trong, đó chính là cái TÂM của mình. “Vạn pháp duy tâm tạo”, những thứ mình nhìn nhận chỉ là 1 phần rất nhỏ của sự thật được phóng chiếu qua cái tâm còn nhiều yếu đuối. Và trong 1 năm trở lại đây, gần như mình dành nhiều thời gian và phương cách để tìm cách tu tâm. Tu tâm không phải điều gì to tát, mà mình đa phần chỉ lặng lẽ quan sát và chấp nhận, chấp nhận và quan sát những phản ứng cả thô thiển cả ngấm ngầm trong tâm. Mình biết đường đi còn rất dài, nhưng mình sẽ bước những bước đầu tiên, từ nhận diện đến chuyển hóa. Và biết đâu đó sẽ là con đường chuyển hóa mình sẽ chia sẻ trong 3-5 năm tới đây
Trên hành trình 3 năm thay đổi của chính mình, không thể không kể đến những người bạn, những hội nhóm đã nâng đỡ, dìu dắt mình qua từng thời điểm, đánh thức những giá trị tiềm ẩn và cho mình cơ hội được thể hiện chính mình nhiều hơn. Đó là MLE (moms love English), MLB (Moms love to read book), MOLT (My own life time) team. Rất rất nhiều giá trị mình đã được nhận, thói quen mình đã được tạo dựng nhờ có cộng đồng những bà mẹ, những người chị nâng đỡ và đồng hành. Mình thật sự biết ơn và cảm thấy may mắn vì được gặp và đồng hành với những con người tuyệt vời đó.
Và bên cạnh đó, có 1 vị thầy mình luôn biết ơn và trân trọng, luôn nâng đỡ những giá trị tinh thần, là nơi mình tìm đến mỗi khi gặp khó khăn, đó chính là thầy Minh Niệm. Năm 2019 mình đã có may mắn được gặp thầy, được nghe thầy giảng. Đến bây giờ, những bài giảng của thầy vẫn là điểm tựa tinh thần cho mình, là người khơi dậy những giá trị tốt đẹp trong mình mỗi ngày.

Chặng đường 3 năm thay đổi, nhìn lại không ngắn cũng không dài, nhưng nó thật sự có ý nghĩa thay đổi bản thân mình mãi mãi. Mình không biết sau này nhìn lại mình có thấy gì khác không, nhưng có một điều mình chắc chắn là mình không bao giờ muốn quay lại phiên bản trước kia của mình. Mình biết ơn, hài lòng với những điều đang đó, học cách sống và cảm nhận nhiều hơn, thay vì đi vào vòng xoáy quay cuồng tìm kiếm những giá trị vật chất được gán mác hạnh phúc ở bên ngoài.
Mình vẫn còn nhiều thứ cần học hỏi, vẫn còn tức giận, vẫn đòi hỏi mong muốn, vẫn căng thẳng, vẫn nhiều sai sót, nhiều thứ cần hoàn thiện. Nhưng sau 3 năm, cái lớn nhất mình nhận ra là CON ĐƯỜNG, con đường mình cần đi để đến những giá trị hạnh phúc chân thật và gần gũi nhất bên trong bản thân mình.
Nó sẽ là một hành trình dài tạo nên câu chuyện của mình trong những năm sau, còn bây giờ, hãy cứ hạnh phúc và nỗ lực tinh tấn trong từng thời điểm của giây phút này!
Hi vọng câu chuyện, hành trình của mình có thể truyền cảm hứng, có thể giúp bạn, người đang chìm trong 1 đống lộn xộn như mình trước kia, có thể viết nên hành trình thay đổi của chính mình. Bạn không cần phải sinh con mới thay đổi như mình (nhiều khi mình vẫn ước là mình biết nó trước khi mình kết hôn), bạn hoàn toàn có thể thay đổi những thứ mình không muốn ngay từ bây giờ, ngay từ giờ phút này trở đi, chỉ cần bạn thật sự muốn!
Be yourself, always!
Hằng SN
Bài viết là câu chuyện của nhiều người, trong đó có cả chị, cảm ơn em đã viết, thiết kế nó như 1 câu chuyện có trình tự để ai cũng có thể lần theo từng sợi dây. Sinh con >Sách >Nhận diện giá trị sống.
Như em đã nói quan trọng nhất, đó là mình đã THẤY con đường của mình, hóng tiếp những từng bước đi hoan hỉ của em nha ???
Cảm ơn c đã đón nhận. Chúng ta cùng đi nhé