The freedom to make mistakes!

Tuần trước, khi quay video làm đồ chơi Giáng sinh, mình có lỡ xóa nhầm video đó cùng với những video lỗi khác.

Và thật không may, mình không đồng bộ lên bất cứ nền tảng nào nên video của mình coi như là bị mất hoàn toàn!

Ngồi nghĩ tiếc công đã quay đã làm, mình hì hục tìm app để khôi phục video đã xóa. Thử 3,4 app mà không cái nào khôi phục được video đó, mình ngồi chắc mẩm thôi mất thật rồi, chán không làm nữa ^^

Nhưng thật may mắn, khi tìm đến cái app tên Dumpster! Nó khôi phục được chính video mình vừa xóa, đúng như câu nói “Nếu Dumpster không khôi phục được cho bạn thì ko app nào có thể khôi phục được ?)) Quảng cáo chất nha ?))

Nhưng điều mình muốn nói ở đây, cũng là điều mình ấn tượng hơn cả với app này.

Đó chính là khi cài app, nó hiện lên 1 dòng chữ:

The freedom to make mistakes

Và câu nói này thật sự “chạm” đến mình!

LỖI LẦM

Mình cũng không hiểu tại sao thời điểm mình nhìn thấy câu nói này, mình thật sự xúc động và có cảm nhận sâu sắc như thế.

Giờ nghĩ lại, có lẽ do trải nghiệm về việc “mắc lỗi” (make mistakes) của mình ở tuần vừa rồi.

Tuần trước, mình có chia sẻ chuỗi 3 buổi về việc Lập kế hoạch năm (chi tiết ở đây).

Để có được 3 buổi chia sẻ này, mình dành toàn bộ thời gian rảnh trong 2 tuần để chuẩn bị nội dung với mong muốn đưa đến những giá trị đầy đủ, đơn giản, dễ thực hành nhất cho mọi người.

Mọi thứ rất trơn tru và ok, khá đúng dự định.

Cho đến buổi chia sẻ thứ 3 – buổi cuối cùng và cũng là buổi có nhiều nội dung giá trị nhất!

Mình ngủ dậy muộn!

Bình thường các buổi chia sẻ được đặt trong khung giờ 5h30-6h30 sáng.

Như 2 buổi trước, mình đều dậy lúc 4h50p để chuẩn bị cho buổi chia sẻ đầy đủ nhất có thể. Và điều rất may mắn là đến buổi chia sẻ thứ 2 có khoảng gần 55 bạn cùng tham gia.

Nhưng đến buổi thứ 3…

Tối hôm trước nhà mình có khách nên cả nhà đi ngủ muộn. Và mình hoàn toàn không nghe thấy gì tiếng chuông báo thức.

Mình tỉnh dậy lúc 5h46p, giật mình, hốt hoảng, và rồi mất thêm 10p tỉnh táo bật máy, thay trang phục!

Mình xuất hiện lúc 5h55p, với sự trách móc tự rủa bản thân không ngừng vì đã làm trễ 25 phút của gần 50 con người.

Nhân lên mới biết mình đã phí phạm thời gian của mọi người như thế nào!

May mắn trong thời gian trống đó, mình có những người bạn ở MOLT team hỗ trợ, trao đổi với mọi người để chuẩn bị cho bài chia sẻ của mình. Và cuối cùng thì buổi chia sẻ cũng diễn ra trọn vẹn, mình hoàn thành việc chuyển giao những giá trị cho những ai đón nhận.

Kết thúc buổi chia sẻ, mọi người đều rất vui vẻ và nói những lời cảm ơn. Mình cũng hạnh phúc vì được đón nhận!

Tuy nhiên, nhiều hơn cả, trong mình vẫn là cảm giác ăn năn có lỗi!

Mình tự trách mình vì đã ngủ quên, đã không nghe được báo thức, đã không bật chuông điện thoại để nghe mọi người gọi!

Trách mình sao có thể như thế! Bao nhiêu hôm dậy sớm sao đúng hôm quan trọng lại dậy muộn. Trách mình sao làm lỡ thời gian của nhiều người đến vậy!

Trách, trách và trách… Liên tục tự mắng xối xả chính bản thân mình!

Buổi chia sẻ đã kết thúc từ lâu, nhưng với mình, cuộc đối thoại dằn vặt nội tâm cứ tiếp diễn như không có hồi kết…!

Mình cứ đắm đuối chìm trong sự trách móc chính mình, vì lỗi lầm mình đã gây ra, mà không nhận ra, lúc này, cần nhất cho mình chỉ là 2 từ…

CHO PHÉP

Thật đơn giản biết bao, nếu mình chấp nhận và CHO PHÉP mình được như vậy!

Mình không nhận ra điều này, cho đến khi 1 người chị của mình nhắn tin nói: Hôm đó chị thấy thương em ứa nước mắt vì biết em đang tự trách móc mình vào muộn, thật sự mọi người đang tận hưởng khoảng thời gian em chưa xuất hiện mà.

Mình đọc xong mà ngưng lại 1 lúc rất lâu….

Tại sao người khác thương mình thế mà chính mình lại không hề thương mình?

Tại sao cùng khoảng thời gian đó, mọi người đang tận hưởng mà mình chỉ nhìn thấy sự chậm trễ, lãng phí và tự xả rủa bản thân?

Ai có tính cầu toàn, muốn mọi thứ luôn chỉnh chu, hoàn hảo như mình chắc sẽ hiểu, cảm giác làm sai 1 cái gì đó, nhất là sai hẹn, trễ hẹn với bao nhiêu người sẽ kinh khủng như thế nào…!

Ngẫm 1 lúc, rồi mình mới nhận ra mình thương chính mình quá!

Tại sao mọi thứ luôn phải hoàn hảo, chỉnh chu, luôn phải diễn ra đúng tiến trình, phải “chuyên nghiệp” trước người khác?

Tại sao mình không CHO PHÉP mọi chuyện diễn ra như nó đã diễn ra, mà cứ chìm đắm trong 1 kết quả tưởng tượng nào đó của mình không có thật trong hiện tại?

Tại sao cứ phải gồng mình lên? Tại sao chỉ được phép cho người khác nhìn thấy những phần “tốt đẹp hoàn hảo không tỳ vết”?

Hỏi xong, tự thấy thương chính mình, vì đã không cho phép mình được mắc lỗi, không cho phép mình được tận hưởng những sai sót, những điều đã xảy ra mà không nằm trong dự tính của mình!

Khoảnh khắc mình chấp nhận và cho phép mọi chuyện diễn ra như nó đã xảy ra, khoảnh khắc đó, mình cảm nhận như 1 khối đá nặng đè lên tâm hồn mình được đặt xuống, và mình cảm thấy…

TỰ DO

Mình cảm thấy tự do khỏi những giới hạn mình tự đặt ra, những rào cản mình tự trói buộc mình, rằng “người ta” sẽ nghĩ thế này, sẽ nói thế kia…

Mình cảm thấy nhẹ nhàng, chấp nhận sự không hoàn hảo, sự thiếu sót của 1 con người như mình đang là..

Mình cảm thấy được “giải thoát” khỏi 2 chữ CẦU TOÀN, HOÀN HẢO, cho phép mình được mắc lỗi, cho phép những trục trặc, những tình huống xảy ra…

Mình không HOÀN HẢO, nhưng mình luôn HOÀN THIỆN chính mình, sau mỗi lần làm sai, sau mỗi lần vấp váp!

Sau hôm đó, có cô em gái nhắn tin hỏi mình sao vào muộn. Mình bảo là chị ngủ quên đó ^^. Cô bạn đó nhắn tin lại là: Em không tin là chị ngủ quên đâu, chắc chắn là chị bận em bé hay một lý do nào đó :))

Mình bật cười. Chắc vì mình hay chỉ show 1 mặt của mình, khi có điều gì đó đạt được, thành công, mà ít khi chia sẻ khi mình sai, mình vấp ngã, nên chắc cô bé đó và nhiều người bạn khác cứ nghĩ mình là “***siêu nhân bất bại”***, không bao giờ sai hay thất bại ^^.

Thế nên từ giờ, có lẽ mình sẽ chia sẻ cả 2, cả những dự án thành công và cả những điều thất bại, chán nản, dằn vặt, sai sót phía sau, để mọi người có thể thấy được 1 bức tranh trọn vẹn.

Chắc bởi điều đó mà khi nhìn thấy dòng chữ “The freedom to make mistakes” từ app Dumpster, mình mới có dấu ấn mạnh mẽ đến thế!

RESTART!

Experience Good Positive Qoute Encouragement Concept

Như app Dumpster – có thể khôi phục bất cứ ảnh hay video nào đã bị xóa, thì mỗi người chúng ta luôn có thể ấn nút “Restart” cho chính mình.

Năm là thứ không quay trở lại, nhưng ngày và tháng luôn lặp lại mỗi năm, để nhắc chúng ta luôn có quyền ấn nút “Restart”, làm mới lại cuộc đời của mình, bất kể ta đã trải qua chuyện gì hay đã mắc sai sót như thế nào!

Hôm nay là thứ Tư cuối cùng của năm 2021, cũng là bài viết khép lại năm 2021 của mình!

Hy vọng là mọi người có thể dành chút thời gian cuối năm để nhìn lại 1 năm đã qua, và cảm ơn vì những bài học đã giúp mình trưởng thành hơn, cảm thấy tự tin và tự do để tiếp tục khám phá, nới rộng “vòng an toàn” của bản thân trong năm mới.

Tự do mắc lỗi, không có nghĩa là ta sẽ làm lung tung, bừa bãi, cẩu thả. Mà là ta sẽ cố gắng làm tốt nhất trong khả năng có thể của mình, nhưng không phải bằng cách gồng mình lên, mà bằng thái độ khám phá, tự do, cho phép mình trải nghiệm những điều mới mẻ, cho phép mình được sai sót và trưởng thành!

Có lẽ “KHÁM PHÁ” là từ khóa sẽ đi cùng mình trong năm 2022, và câu nói “The freedom to make mistakes” sẽ là ngọn đèn soi đường để mình chinh phục từ khóa này!

Nó cũng là bằng chứng cho tình yêu của mình với chính mình và người khác, đang được nới rộng lên theo giới hạn “Tự do” của mình!

Bạn đã biết tất cả rồi, giờ chỉ cần bạn cho phép chính mình được hành động, được mắc sai lầm, được làm những điều bạn muốn nhưng chưa từng làm thôi!

Năm mới là 1 cơ hội tốt để bạn làm điều bạn muốn! Hãy tận dụng nó!

You always have the freedom to make mistakes!

Be yourself, always

Hằng SN


Nếu bạn yêu thích những bài viết của mình, hãy đăng ký email để được nhận thông báo về những bài viết mới nhất của mình nhé. Mình sẽ post bài đều đặn vào thứ Tư hàng tuần. Cảm ơn các bạn và hẹn gặp lại các bạn vào thứ Tư tuần sau!

Đăng ký để nhận bài viết mới

Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *