CÓ GÌ TRONG CỐC CỦA BẠN?

Những sự việc gần đây làm mình nhớ đến câu chuyện về cái cốc đã đọc khá lâu, chia sẻ lại cùng cả nhà:

“Tưởng tượng bạn đang cầm một tách cà phê, ai đó đến đâm sầm vào bạn hoặc lắc cánh tay bạn, khiến bạn làm cà phê đổ ra khắp nơi.

Tại sao bạn làm đổ cà phê?

“Vì người đó đã va vào tôi, tất nhiên rồi!”

Nghĩ lại một chút nào.

Bạn đổ Cà phê vì có Cà phê trong cốc của bạn.

Nếu đó là Trà trong cốc, bạn sẽ làm đổ Trà.

Bất cứ thứ gì ở trong cốc sẽ là thứ sẽ tràn ra ngoài.

Do đó, khi cuộc sống xô ngã bạn (điều mà chắc chắn sẽ xảy ra), thì khi ấy bất kỳ điều gì bên trong bạn sẽ đổ tràn ra ngoài.

Vì vậy, thay vì hỏi câu hỏi phía trên, hãy tự hỏi mình: “Có gì trong chiếc cốc của tôi?

Khi cuộc sống đưa bạn đến những thử thách khó khăn, điều gì tràn ra từ bên trong bạn?

Là niềm vui, lòng biết ơn, sự bình an, khả năng chấp nhận và chuyển hóa?

Hay là cảm xúc giận dữ, đau khổ, lời nói bạo động, sự co cụm bế tắc?

Tất cả là do bạn lựa chọn.

Ngày càng có người trên thế giới thực tập để hướng tới việc lấp đầy chiếc cốc của họ với lòng biết ơn, chấp nhậnchuyển hóa, niềm vui, lòng tốt, yêu thương chính mìnhlan tỏa tình yêu cho mọi sinh linh.

Còn bạn? Bạn chọn lựa điều gì?

Đó là câu chuyện chiếc cốc mình từng được đọc của 1 chị dịch lại trên 1 diễn đàn nước ngoài.

Câu chuyện này, theo mình, rất phù hợp với thời điểm hiện tại.

Những khó khăn thử thách sẽ luôn xuất hiện dù cho bạn có là người tài giỏi nhất trên thế giới. Vậy nên câu hỏi quan trọng nhất lúc này là: Có gì trong cốc của bạn?

Covid-19 hay bất kỳ một mối đe dọa nào với sinh mạng, chẳng phải đều để ta nhận ra rằng: Có một thứ quý giá hơn hết thảy: Đó là sự sống.

Còn sống là ta sẽ còn có cơ hội để làm được những điều ta muốn.

Nhưng đã bao giờ bạn tự hỏi: Mình đang làm gì với sự sống quý giá này? Mình đã thật sự sống hết mình, sống với những thứ quan trọng nhất với mình, cảm nhận từng giây phút mình đang có chưa?

Sự tồn tại của cái chết, suy cho cùng là để ta ý thức hơn về hiện tại, về việc sống có ý thức, sống trong tỉnh thức.

Tưởng tượng bạn được ban tặng món quà trường sinh bất lão, sống đến hàng trăm năm tuổi, chứng kiến tất cả những người thân quen rời xa cuộc đời, 1 mình sống giữa một thế hệ cách mình mấy trăm năm tuổi, liệu bạn có muốn nhận món quà này???

Nhờ có khó khăn, thử thách mà ta được trưởng thành. Hãy học cách chấp nhậnbiết ơn nó. Nhờ có những nhịp chậm lại mà bạn mới có thời gian nhìn lại con đường mình đang đi.

Phát triển là quan trọng, nhưng phát triển để đi về đâu?

Thành công là quan trọng, nhưng thành công trong lĩnh vực nào?

Nếu bạn đang đi lạc, thì đi nhanh nữa, nhanh hơn nữa cũng không có ích gì.

Vấn đề là đi đúng hướng. Và lấp đầy “chiếc cốc” của bạn, bằng những thứ bạn thật-sự-quan-trọng với bạn!

Be yourself, always!

HangSN – 12032020

Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *